130
" Như cái máy, tôi rút trong túi ra những tấm ảnh mà tôi định đưa cho Freddie xem, trong số đó, có ảnh của Gay Orlow hồi còn bé. Đến tận lúc này tôi mới nhận ra rằng cô bé trong ảnh đang khóc. Có thể đoán ra điều đó qua hai hàng lông mày cau lại. Trong khoảnh khắc, ý nghĩ mang tôi đi thật xa khỏi con hồ nước mặn này, tới tận bên kia trái đất, ở một bãi biển miền Nam nước Nga, nơi tấm ảnh được chụp cách đây lâu lắm rồi. Một cô bé từ biển trở về nhà với mẹ, khi hoàng hôn xuống. Cô bé khóc vì chuyện không đâu, vì cô bé muốn chơi tiếp. Cô bé đi xa dần. Cô bé đã rẽ ở góc phố, và cuộc đời chúng ta phải chăng cũng tan nhanh trong chiều tối như nỗi buồn trẻ thơ đó? "
― Patrick Modiano , Rue des Boutiques Obscures
140
" Κι εκεί, τώρα που δεν έχω να χάσω τίποτα, μπορώ να το πω: ένωσα, για μοναδική φορά στη ζωή μου, τι είναι η Αιώνια Επιστροφή. Μέχρι τότε, προσπαθούσα να διαβάσω κείμενα σχετικά με το θέμα, με το ζήλο του αυτοδίδακτου. Ήταν λίγο πριν κατέβουμε τη σκάλα του σταθμού του μετρό Εγλίζ-Οτέιγ. Γιατί σ' αυτό το μέρος; Δεν έχω ιδέα, ούτε έχει σημασία. Έμεινα ακίνητος για μια στιγμή και τις έσφιξα το μπράτσο. Ήμαστε εκεί, μαζί, στην ίδια θέση, προ αμνημονεύτων χρόνων, και τη βόλτα μας στο Οτέιγ την είχαμε ήδη κάνει σε χιλιάδες προηγούμενες ζωές μας. Δε χρειαζόταν να κοιτάξω το ρολόι μου. Ήξερα ότι ήταν μεσημέρι. "
― Patrick Modiano , Dans le café de la jeunesse perdue