Home > Work > Xuyên Mỹ (Bất Hạnh Là Một Tài Sản, #2)
1 " [...] những cái "ước gì", "giá mà", "nếu mà mình đã"... chúng là những câu hỏi tu từ thú vị nhưng chẳng có ích gì cho cuộc sống cả. [...] Anh biết đấy, mọi người hay nói chuyện "cơ hội bị bỏ lỡ", họ bảo ồ nếu như mình đã quyết định thế kia thay vì thế này thì mình đã... Hồi xưa em cũng hay nghĩ như thế, nhưng gần đây em nhận ra, làm gì có cơ hội nào bị bỏ lỡ, chúng chẳng có ở đó để cho ta bỏ lỡ bởi vì anh như là anh vào thời điểm anh ra quyết định, thì anh chỉ có thể ra được cái quyết định mà anh đã ra, anh không thể nào ra được cái quyết định mà anh cho là anh bỏ lỡ; cho nên những quyết định đó đâu có dành cho anh, đâu có bị anh bỏ lỡ... Mỗi lúc, anh chỉ có thể ra một quyết định tốt nhất. [264-265] "
― Phan Việt , Xuyên Mỹ (Bất Hạnh Là Một Tài Sản, #2)
2 " Thế đấy. Hai chúng tôi quá tự do, quá độc lập, quá cần tự do và độc lập của mình nên không muốn làm tổn hại tự do và độc lập của người kia; cho nên chúng tôi cũng không có kết dính nào khác ngoài sự tự nguyện.Đã tự nguyện đến, giờ tự nguyện đi, ở khúc giữa là tự nguyện từ chối quyền yêu cầu người kia thay đổi và ở lại, bất kể mình cảm thấy thế nào trong lòng. Từ nguyện bất hạnh còn hơn phải hy sinh nguyên tắc tự nguyện ấy. "
3 " Phụ nữ Việt Nam - dù đa phần rồi trở thành mẹ, thành chị, thành em gái, thành bà và có vai trò rất lớn trong nuôi dạy con cái - lại chứa trong mình quá nhiều ngờ vực, đè nén và những cảm giác tuyệt vọng không tên mà họ thường không chia sẻ với người khác.Nhưng có lẽ vì thế mà những đứa trẻ cũng giấu những ý nghĩ thật của chúng và, ngày cả khi trở thành vợ thành chồng người khác, có thể chưa bao giờ học được cách trình bày ý mình rõ ràng, bảo vệ ý mình một cách quyết liệt, học cách nổi giận và đối đầu với sự nổi giận của người khác một cách vững vàng, không sợ sệt mà cũng không quay mặt đi. [116-117] "
4 " Thực sự mà nói, người ta cần rất ít thứ trong đời. "
5 " Trước khi đi ngủ, tôi ngồi trên sàn nhà, cúp gập người cho trán chạm sàn nhà. Tôi sẽ bắt đầu lại từ thời điểm này trong đời tôi. Tôi sẽ bắt đầu lại một cách sạch sẽ, không nợ nần ai, không mang theo gánh nặng nào của ngày hôm qua. Tôi xin được tha thứ về bất kì ý nghĩ, lời nói, việc làm không hay nào mà tôi đẫ làm với bất kì ai, vào bất kỳ lúc nào, ở bất kỳ đâu, dù tôi có lý do chính đáng để làm thế hay không, dù họ có biết hay không.Tôi cũng tha thứ cho tất cả những gì người khác đã làm với tôi, bất kể họ là ai, vào bất cứ lúc nào, vì bất kì lý do gì, dù tôi có biết hay không.Tôi cầu chúc bình an cho tất cả mọi người trên thế giới.Tôi sẽ bắt đầu lại cuộc đời tôi từ chỗ này "